này buông cô ấy ra phim

Khi cô bé ngoan gặp cậu bé hư…. Một cậu con trai xấu xa lúc nào cũng bắt nạt bạn, đặt biệt dành cho bạn, bắt cào cào thả vào cặp sách của bạn. Chỉ bởi vì…. Cậu ấy muốn được ở bên bạn mà thôi! Mời các bạn đón đọc tác phẩm Này, buông cô ấy ra! - tác giả Xem ngay 25 cửa hàng bán này mau buông cô ấy ra Chính hãng Giá rẻ nhất. Nơi mua này mau buông cô ấy ra Giảm giá nhiều nhất Bảo hành tốt nhất Cập nhật tháng 10/2022 ở Hồ Chí Minh (TP.HCM - Sài gòn) Toàn quốc Hà Nội Phú Thọ Vĩnh Phúc Thanh Hóa Hà Tĩnh Thừa Thiên Huế Đà Nẵng Đọc Truyện Này, Buông Cô Ấy Ra! Full - Hoàn Thành của tác giả Ức Cẩm,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com Hôm nay, chúng tôi mở ra "Vũ trụ điện ảnh Mỹ nhân" với mục tiêu quy tụ những gương mặt nữ, khai thác chủ đề, phong cách phim mới. Đây là điều bình thường với những người làm sáng tạo, chả ai muốn lặp lại chính mình cả. Riêng với Lan Ngọc, không phải cô ấy Này, mau buông cô ấy ra - Chương 31-32. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 33-34. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 35-36. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 37-38. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 39-40. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 41-42. Này, mau buông cô ấy ra - Chương 43-44. Này, mau buông Tra Cứu Khoản Vay Atm Online. Lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hoáVệ Bắc là kiểu lưu manh như vậy, từ trước đén giờ, trước mặt Diệp Sơ luôn cố gắng giữ thể diện, hôm nay có mẹ của anh ở sau lưng làm quân sư,nên đã trắng trợn vùng lênCả kì nghỉ đông, anh nghiễm nhiên trở thành khách quen của nhà Diệp Sơ, không chút kiêng dè cứ thế đi thẳng vào phòng Diệp Sơ rất buồn bực, lúc người nhà không chấp nhận Vệ Bắc cô rất phiền lòng, giờ người nhà đã đồng ý quan hệ của hai người, cô lại càng phiền khăn lắm mới được yên ổn, ở trong phòng đọc tư liệu nghiên cứu, thì tên Vệ Bắc kia lại im ỉm tiến vào, ôm chặt lấy cô, nói gì cũng không chịu bỏ tay Sơ ngại mấy người ở phía ngoài, không dám nói to, nên đành nhỏ giọng khuyên anh buông tay raDụ dỗ mãi tên nhóc kia mới miễn cường bỏ cô ra, sau khi buông tay ra khỏi hông, người nọ lại đè cô ra hônĐã hôn thì thôi, tay lại không đành hoàng, sờ loạn trên người may, mẹ cô ở ngoài gọi hai người ra ăn cơm, lúc này Vệ Bắc cầm thú mới chịu ngừng lại, tay ngừng, miệng cũng ngừng, ở đó bất mãn nói thầm “Không ăn một bữa cũng chẳng chết”Diệp Sơ cầm sách đập vào người anh một cái, nghe thấy tiếng vang chắc nịch, cô nghĩ thầm, bộ dạng cường tráng như này, muốn đói cũng khóKể từ khi Tần Dao cũng ông xã đến nhà bọn họ đánh mấy ván mạt chược, thái độ của Lưu Mỹ Lệ đối với Vệ Bắc cũng thay đổi hắn, điểm này có thể nhìn thấy rõ ở bàn thức chẽm hấp, thịt kho tàu, thịt viên nấu bắp cải, khoai tím xào thịt băm… Mỗi món ăn đều để trước mặt anhVệ Bắc cũng không khách khí, có cái gì ăn cái đó, tiêu diệt sạch sẽNgười nấu ăn thích nhất là món ăn của mình được ăn sạch, Lưu Mỹ Lệ cũng không ngoại lệ, nhìn món ăn hợp khẩu vị mọi người, cũng cười nhiều hơn, nói cũng nhiều hơn“Diệp Tư,còn cũng ăn nhiều chút, Tiểu Bắc khẩu vị thật tốt a” Lưu Mỹ Lệ nói xong, gắp một miếng thịt vào bát con gáiDiệp Sơ nghĩ, bởi vì tên đó, nên khẩu vị của con mới không tốt, không hiểu tại sao, cô cứ có cảm giác, tên kia miệng đang ăn cơm, nhưng trong lòng cũng đang tính toán ăn mình,Loại cảm giác bị người khác khống chế, thật đúng là khó chịu“Tiểu Bắc, cháu chuẩn bị đi thực tập sao?” Diệp Kiến Quốc vốn không lên tiếng, bỗng nhiên hỏi“Còn một học kì nữa ạ” Vệ Bắc thành thật trả lời.“Vậy cũng không còn lâu nữa, tự mình tìm chỗ thực tập sao?”“Việc này trong trường sẽ sắp xếp ạ, sẽ có thư giới thiệu và lí lịch gửi về bộ công an ở địa phương ạ”“Ở quê sao?”Diệp Sơ khó khăn nuốt miếng thịt trong miệng, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Vệ Bắc “Anh về đây thực tập?”Vệ Bắc liếc nhìn Diệp Sơ,nói “thế nào, em muốn anh đi thực tập ở xa sao?”Diệp Sơ dĩ nhiên không có ý đó, anh có thể về đây thực tập, đối với sự xa cách của bọn họ mà nói, đó là một chuyện không thể tốt hơnChỉ là, không nghĩ tới đã nhanh như thế,anh đã đi thực tập rồi còn mình thì sao?Diệp Sơ nhớ tới mấy anh chị khoá trước, người nghiên cứu, người tìm việc làm, người có điều kiện hơn thì đều ra nước ngoàiKhông biết giờ này sang năm, cô sẽ làm gì đây?Diệp Sơ nghĩ thế mà không khỏi thấy mờ mịtKì nghỉ đông qua đi rất nhanhVệ Bắc trở lại trường học, Diệp Sơ cũng đi học, hai người lại xa nhau, thời gian lại trôi qua vùn vụt, chớp mắt đã đến ngày mùng một tháng nămNgày mùng một tháng năm nhà trường cho nghỉ ba ngày, Vệ Bắc không quay lại, Diệp Sơ cũng không có ý định về nhà, muốn ở lại phòng, ngủ ba ngày tiện thể thư giản một chútVốn tưởng trong phòng kí túc xá ba ngày này chỉ có một mình cô, kết cục là được một ngày đầu, Diệp Sơ liền thấy Tưởng Phương Phi kéo hành lí quay thường Diệp Sơ không nói nhiều với cô, nhưng lần này cảm thấy có chút kì lạ, chỉ hỏi cô ta có chuyện gì vậy“Ai, đừng nói nữa, đợi một ngày một đêm dĩ nhiên là xe có trục trặc, không đi được” Tưởng Phương Phi tức tối trả lời, vứt hành lí trong tay vào chỗ của mìnhCứ lăn lộn bên ngoài một ngày một đêm cuối cùng không về được nhà, quả thực cũng không dễ Sơ an ủi cô ta vài câu cho phải phép, rồi không nói gì thêm, quay đi lên Phương Phi cất xong hành lí, cũng đi tắm rửa rồi lên giường ngủ, chẳng nói câu người nước sông không phạm nước giếng chung sống hai ngày, đến tối ngày nghỉ thứ hai thì trong phòng bị mất điệnLúc đó Diệp Sơ đang tắm, bỗng nhiên đèn tắt phụt, lại càng hoảng sợ, cô vội vã lau khô người rồi để nguyên tóc ướt đi phòng tối đen như mực, Tưởng Phương Phi ngồi nghịch điện thoại di độngDiệp Sơ kéo cái ghế ngồi xuống, trên đầu vẫn còn ướt, không có mấy sấy, đành ngồi ngẩn người trên ghế chờ cho tóc khô tự nhiênTrong phòng nhất thời im ắng, chỉ nghe thấy tiếng bàn phím điện thoại di động của Tưởng Phương biết đã trải qua bao lâu, bỗng nhiên Tưởng Phương Phi hỏi một câu “Thật ra cậu vẫn rất ghét tớ sao?”Một câu nói khiến Diệp Sơ đang buồn ngủ liền bừng tỉnh, cô vụng về lên tiếng. Chờ đến khi đã nghe rõ lại, cô mới nhận thấy những lời cô ấy vừa nói đều đúng, nhất thời có chút xấu hổĐối mặt với biểu hiện của Diệp Sơ, Tưởng Phương Phi không hề tức giận mà cười cười tự giễu “Tớ biết cậu vẫn còn để ý đến việc đó mà”“Cái gì cơ?” Diệp Sơ lại không phản ứng kịp“Đừng có giả bộ, cậu biết thừa việc tớ nói đến” Tưởng Phương Phi cắt lời cô “Sự việc kia, đúng là tớ không tốt, là tớ đã quên đóng cửa, khiến kẻ trộm lẻn vào, không hề có liên quan đến cậu”Lúc này Diệp Sơ cũng đã theo kịp tốc độ của cô ta, liền thốt lên “Thế nhưng những lời khi đó cậu lại không nói như vậy”“Cậu quả nhiên đã sớm biết…” sắc mặt Tưởng Phương Phi liền thay đổi, chậm rãi nói “Thật ra so với cậu, thì tôi thấy chán ghét bản thân mình hơn, năm trung học, đối với tôi mà nói, nhà nghèo, thành tích học tập tốt, tôi đã cố gắng để có thể thi đỗ trong khi những người khác thì thi cho đến khi lên tới Đại Học, nơi này có rất nhiều người ưu tú, dù tôi có cố gắng thế nào cũng không thể sánh bằng người ta. Sau đó tôi tự an ủi mình, không sao, chỉ cần tôi không nói, sẽ không ai biết nhà tôi nghèo. Tôi chưa bao giờ xin vay vốn đi học, chưa bao giờ đi làm thêm, vì tiết kiệm tiền mua điện thoại di động, tôi phải giả vờ giảm cân để nhịn cơm.. Đến khi tiền quỹ lớp bị trộm, tôi cảm thấy mình sắp chết rồi. Diệp Sơ, cậu là người tốt, nhưng ngoại trừ lừa cậu, tôi thật sự không biết kiếm đâu ra tiền”Tưởng Phương Phi nói đến đó, Diệp Sơ đã thấy bối rồiMỗi người đều có một bí mật không muốn để người khác biết, thế nhưng cô lại không nghĩ tới việc này đối với cô bạn đáng ghét cùng phòng, chuyện xưa của hai người, hoá ra là như vậy.“Kỳ thực ngày hôm qua tớ không trở về nhà là bởi vì trong nhà gọi điện thúc giục tớ đi vay vốn đi học, tớ đã đem trả lại vé xe, rồi bỗng nhiên cảm giác được ba năm nay, trừ tôn nghiêm của bản thân, tớ chẳng còn lại gì. Người trong nhà không hiểu, bạn bè và thầy cô giáo không ai nói lời thật cả cậu, Diệp Sơ, cậu từng coi tớ là bạn tốt, tớ lại tự tay chôn vùi tình bạn của chúng ta, tớ thật sự xin lỗi”Tưởng Phương Phi nói xong, cố nở nụ cười, rồi đứng lên đi ra ngoàiNghe cô ấy nói, Diệp Sơ bị xúc động, rất lâu sau mới bình tâm lại, sợ cô ấy ra ngoài làm chuyện điên rồ, cũng chưa kịp thay quần áo vội vàng đuổi chưa đi xa, một người đứng ở ngã rẽ trên cầu thàng đưa mắt nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ, nhận ra có người đi tới, Tưởng Phương Phi quay đầu, nhìn Diệp Sơ cười nhạt “Sao? Cậu sợ tớ đi tự sát sao? Yên tâm đi, tớ yếu đuối như cậu nghĩ sao?”Diệp Sơ không trả lời, chỉ nhẹ giọng nói “Những lời cậu vừa nói…”“Nhưng lời này, cậu cứ coi như là nằm mơ đi, tớ đã kiên trì được ba năm, cũng không định thay đổi gì, chẳng qua là cảm thấy có lỗi với cậu mà thôi”Cô ấy đã nói đến như vậy, Diệp Sơ cũng không tiện nói thêm gì nữa, song, trong lòng cô bỗng nhiên nghĩ tới một chuyệnCon người sống trên đời, rốt cuộc là vì điều gì?“Vì em” Diệp Sơ gọi điện thoại, hỏi Vệ Bắc vấn đề này, Vệ Bắc đã trả lời cô hai chữ“Em hỏi thật, anh đừng có nói đùa”“Sao lại nói đùa được? Anh vì em mới cố học Đại Học, em còn không nhớ những lời khi đó sao?”Diệp Sơ im lặng “Sao anh không nói luôn anh sinh ra là vì em đi?”Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu, anh lại thốt ra một câu “Cũng có thể”Diệp Sơ “…”“Em đừng có đoán mò, khi sống trước đây, anh không biết mình sống vì điều gì, chỉ sống và sống rồi mới tìm được mục tiêu, em chính là mục tiêu của cuộc đời anh, bản thiếu gia đây ánh mắt không tệ chứ?”Diệp Sơ bị lời của anh làm cho tức cười, cúp điện thoại, trong lòng lại có chút run rẩyMột nửa là vì những câu nói của Vệ Bắc làm cho cảm độngMột nửa là vì cảm thấy có chút mơ hồTưởng Phương Phi nói, cô ấy sống vì tôn nghiêm bản thânVệ Bắc nói, anh sống vì côCòn cô thì sao? Cô gắng sức thi lên đại học, là vì điều gì? Skip to content Được xuất bản vào tháng 11 năm 2012 tại Trung Quốc Tác Phẩm Này, mau buông cô ấy ra! Tác Giả Ức Cẩm Biên Tập Trangsjk, Kentu Thể Loại Ngôn tình hiện đại, thanh mai trúc mã Độ Dài 57 chương – Tốc độ 3c/tuần VĂN ÁN INTERNET Diệp Sơ là một cô bé ngoan, cái gì cũng tốt, chỉ là cô bé hơi thừa cân chút xíu. Vệ Bắc là một cậu bé rất hư, cái gì cũng hư, cậu chỉ có được mỗi dáng vẻ ưa nhìn. Đúng lúc cô bé ngoan gặp phải cậu bé hư. Ức Cẩm hô to “Cầm thú, mau buông cô ấy ra!” Không sai, đây là một câu chuyện thanh mai trúc mã ngọt ngào trong sáng. Cậu bé xấu xa giữ chặt cô bé ngoan ngoãn. Cô gái của tôi, chỉ một mình tôi được phép bắt nạt, những người khác mau tránh sang một bên Hiện trường sự việc 1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9 – 10 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 19 – 20 – 21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26 26 – 27 – 28 – 29 – 30 – 31 – 32 – 33 34 – 35 – 36 – 37 – 38 – 39 – 40 – 41 42 – 43 – 44 – 45 – 46 – 47 – 48 – 49 50 – 51 – 52 – 53 – 54 – 55 – – – – – Ngoại truyện Ebook Hoàn 18 lượt thích / 55 lượt đọc Tác giả Ức CẩmThể loại Ngôn tìnhTrạng thái Hoàn thànhGiới thiệuTruyện Này! Mau Buông Cô Ấy Ra có nội dung thật hài hước khi mà nam chính lại đi hù nữ chính là nếu mà không thi đỗ đai học anh sẽ "cưỡng hiếp"... Truyện đem đến cho bạn đọc nhưng tình huống cười đến té ghế...Truyện giúp ta nhớ lại khoảng thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường, còn là những cô cậu học sinh ngộ nghịch. Nhân vật nam chính trong truyện quả thật là một tên lưu manh có một không hai trên đời này. Điểm đặc biệt đó chính là ai cũng đều phải bó tay trước sự bá đạo của anh, nhưng chỉ có nữ chính là người trị được anh, chỉ một cái liếc mắc làm cho thân thể anh bủn rủn... Có thể bạn thích? wenrene/os free love luvmyway1983 3,987 502 10 I can't get you all that stuffBut I can give you all my loveFree loveFree loveOh, free loveNgẫu hứng Oneshot của OTP 💘cover image tw kumashi_wtnb… Ánh sao và bầu trời Mydream102 0 0 3 ZHIHU ÁNH SAO VÀ BẦU TRỜI 1/3Tác giả Ba quả lêEdit Cá không biết bay______________________________Tại hôn lễ, trong lúc bạn và chú rể đang đi mời rượu khách quan, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy người bạn trai cũ thuộc đội phòng chống ma tuý mất tích 7 năm đang ngồi trong góc lặng lẽ nhìn. Khi ánh mắt hai người chạm nhau anh ấy dùng khẩu hình miệng để nói với bạn " Ngoan, gả cho cậu ấy đi!"… [ZSWW] TÌNH ĐẦU roseony 8,540 1,233 43 Vì sao gọi là tình đầu?Bởi vì đó là mối tình khắc cốt ghi tâm mà bạn sẽ rất khó là truyện do mình tưởng tượng, xin đừng mắng chửi nhân vật trong cảm ơn.… [Allkae]Mẫu vật số 001-Vũ điệu Khổng Tước Đen luics_kaito 50 12 3 Đọc thì biếtĐây là fanfic về một thế giới khác không phải Thế Giới MaPhap Teyvat cùng những sức mạnh nguyên tố?… [Cover] Ngự Tỷ Lão Sư nguyenbaoanh221198 5,638 543 37 Tác giả 一一的佳 - Nhất Nhất Đích loại Hiện đại, GL, lãng mạn, lão sư x học trò, 1x1, HENhân vật chính Vương Dịch x Châu Thi Vũ Phối hợp diễn Trần Kha x Trịnh Đan Ny; Ngô Phi; [vk] nhật kí độc thân _hdesiejjk_ 183 59 7 Jeon Jungkook dành 10 năm tuổi xuân của mình để bên cạnh Kim Taehyung, mong hắn có thể chấp nhận mình mà quên đi tình đầu đã bỏ rơi hắn. Thế nhưng, có lẽ cậu đã cố gắng vô ích.… [ CHUYỂN VER] Eo thon Nhỏ - Jungkook x Ami _jkemn 10 2 8 Kim Ami là chị đại đệ nhất toàn trường, hội tụ đủ thứ từ trốn học, đánh nhau, tính cách lại hung hăng ngang Jungkook là một tên mọt sách vừa mới chuyển đến trường, tính tình ít nói, kín đáo, dễ đỏ mặt lại hay nói chuyện cà với 2 tính cách trái ngược này họ sẽ tạo nên câu chuyện tình yêu thanh xuân vườn trường thế nào ?Tác giả gốc Khương Chi Ngư Nguyên tác Eo thon nhỏ Đường Nhân x Lục trì link truyện dịch Trà ĐáChuyển ver_jkemnChuyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả tớ sẽ xóa nếu bên phía bản dịch và tác giả không k đồng ý chuyển ver.… [ ĐN Naruto ] Tôi muốn được sống theo cách của tôi LucastaSillver 4 4 5 Cre ảnh lum trên Pinterest Tag Bl, Bạo Lực, có H, 3x1Công gồm có Madara, Kakashi, vẫn sẽ ưu tiên các cặp chính trong truyện nhá, và mình cũng muốn gép đôi cho Neji và TenTen😢Và lưu ý truyện OCC nhiều đó🤣Mình cũng sẽ theo sát tình tiết chính của truyệnVà đây cũng là truyện đầu tiên mình viết nên có phần không logic và sai sót các bạn cứ bình luận góp ý cho mình nhaLịch truyện thì mình không dám chắc ngày nào. Mình viết xong sẽ đăng nha nếu được thì mỗi ngày mình sẽ đăng 1 chap😇_________________________________________________Huy là một cậu học sinh giỏi trong mắt mọi người nhưng không ai biết số phận của cậu trong gia đình khổ sở thế nào. Vì cơ thể và tâm trí cậu đã đến giới hạn, cậu quyết định khi đến thế giới khác cậu đã quyết tâm sống theo những gì mình muốn và bảo vệ những người cậu yêu như thế nào thì Mọi người đọc sẽ biết nhe😁… [Edit-Cổ Đại] Ngoại Thất Không Dễ Làm Aiinh1 633 153 19 Tác giả Bạch Đường Nãi ThỏEdit Nhạc TâmSố chương 97… Thanh Niên IT thời Âu Lạc kirigayakiari 169 3 13 Một thanh niên thế kỉ 21 bị xuyên vào thân thể con trai của một Lạc Hầu thời Âu thống....hắn không có!Sức mạnh trời ban dời non lấp bể....hắn cũng không!Trí thông minh siêu việt, tinh thông vạn vật...xin lỗi, hắn chỉ là thằng IT quèn!Vậy hắn có gì?Nhà mặt phố, bố làm tộc trưởng....nhưng ông ta biết hắn chiếm xác con mình!Hắn chả có cái bị hiện thực tàn khốc vả mặt...… Mị đã quay lại rồi đây! Yêu thương mọi người.. moah.. moah.. Hôm nay cuốn tiểu thuyết mình review hôm nay là "Này, buông cô ấy ra!" của Ức Cẩm. Đây là một cuốn tiểu thuyết ngọt ngào, bá đạo, hài hước nhưng không kém phần ức chế.​ Nam chính của bộ này tên là Vệ Bắc. Là hàng xóm sát vách nhà cô. Ngoại trừ việc đẹp trai ra thì anh chẳng có ưu điểm gì cả. Nào là độc miệng, nào là học dốt, nào là lêu lổng.. Á quên, tất nhiên là si tình nữa. Nữ chính của chúng ta mang tên Diệp Sơ. Nickname là Diệp Thừa Cân. Ai da, gọi nhiều đến mức sắp quên tên của nữ chính luôn. Nữ chính của chúng ta có bệnh không nhớ nổi tên người. Khi không nhớ tên ai đó cô sẽ gọi là A Bảo. Tại sao? Lý do rất đơn giản Bạn Diệp nhà chúng ta thích đầu bếp A Bảo. Từ nam phụ đến con chó A Hoàng cô đều gọi là A Bảo hết. Thế nhưng dù mắc bệnh không nhớ tên người, thành tích học tập của cô vẫn không hề giảm sút. Cô luôn luôn đứng nhất nhì khối. Thật là đáng sợ. Nếu khái quát về tình trạng yêu đương của hai nhân vật này thì mình sẽ nói Rất bình thường. Một tình yêu bị cấm đoán nhưng họ đều có tình yêu và sự kiên trì. Sự kiên trì đến cố chấp. Diệp Sơ chọn ngành Thiên văn học chỉ vì một câu nói vu vơ của Vệ Bắc "Chòm sao sáng nhất hằng đêm chính là tên tôi." Họ bị chia xa bởi gia đình, bởi khoảng cách và bởi sự cái tôi của cả hai. Khi họ sắp được ở cạnh nhau thì Diệp Sơ nhận được đề nghị đi du học. Đi hay ở? Lựa chọn này liên quan đến tương lai của cô. Vì tình yêu hay tình thân? Gánh nặng nằm trên vai cô. P/s Hãy chuẩn bị đau lòng đi vì lần review tiếp theo Lục Xu sẽ đến thăm VNO đấy! Đọc truyện tại đây Full - Này, Mau Buông Cô Ấy Ra - Ức Cẩm Last edited by a moderator 18 Tháng tám 2019 con gái ngôn tình ngọt review review truyện ức cẩm Thông tin truyệnNày! Mau Buông Cô Ấy RaTác giảĐánh giá từ 160 lượtTruyện Này! Mau Buông Cô Ấy Ra có nội dung thật hài hước khi mà nam chính lại đi hù nữ chính là nếu mà không thi đỗ đai học anh sẽ "cưỡng hiếp"... Truyện đem đến cho bạn đọc nhưng tình huống cười đến té ghế...Truyện giúp ta nhớ lại khoảng thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường, còn là những cô cậu học sinh ngộ nghịch. Nhân vật nam chính trong truyện quả thật là một tên lưu manh có một không hai trên đời này. Điểm đặc biệt đó chính là ai cũng đều phải bó tay trước sự bá đạo của anh, nhưng chỉ có nữ chính là người trị được anh, chỉ một cái liếc mắc làm cho thân thể anh bủn rủn... Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Editor ấy… khóc?Vệ Bắc không thể tin nổi vào hai mắt mình nữa, phải biết rằng từ nhỏ đến lớn cậu bắt nạt Diệp Sơ không biết bao nhiêu lần. Dù cho trước đây cậu thả sâu róm vào trong hộp bút của cô, cùng lắm là cô là bị dọa đến nỗi không dám động đậy chứ cô chưa hề khóc bao mà, bây giờ những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt cô. Hốc mắt đỏ rần, đôi môi đang mím chặt cùng bộ dáng rưng rưng nước mắt kia cứ như là cô đang phải chịu đựng một nỗi đau đớn nặng nề. Không hiểu tại sao, trong tim Vệ Bắc đột nhiên dâng lên một cảm giác áy náy, cậu luôn cảm thấy vì mình đã làm sai điều gì mới khiến cho cô phải đau lòng như cảm giác này khiến cho cậu trở nên luống cuống, cậu chỉ biết đứng ngây ra nhìn từng giọt nước mắt của Diệp Sơ rơi xuống trước mặt mình. Trái tim của cậu như bị ai đó bóp nghẹt.“Này, cậu đừng khóc nữa!” Đừng chỉ nhìn vào tính cách mạnh mẽ bên ngoài của cậu, thực chất bên trong cậu cũng chỉ là một thanh niên đang trưởng thành. Cậu cũng không hề có kinh nghiệm xử lý những tình huống bất ngờ như thấy Vệ Bắc nói thế, Diệp Sơ chẳng những không nín mà cô còn khóc to hơn, nước mắt cứ thi nhau rơi này Vệ Bắc hoàn toàn bó tay,trong lòng cậu bứt rứt, đi qua đi lại mấy bước rồi cuối cùng cũng đứng yên chăm chú nhìn Diệp khóc đến thương tâm, bờ vai cũng khẽ run Bắc nghiến chặt răng, cậu tiến về phía trước rồi ôm cô vào lòng.“Ngoan, đừng khóc nữa…” Trời ạ! Từ khi sinh ra cho đến tận bây giờ, đây nhất định là câu nói dịu dàng nhất của cậu nhóc này rồi. Giọng nói nhẹ nhàng đến nỗi mà khó có thể tin được là do cậu nói ra Sơ muốn thoát khỏi vòng ôm của cậu nhưng cậu lại siết chặt hơn, khiến cô không đẩy cậu ra được. Một lúc sau, cuối cùng cô cũng không giãy giụa nữa, mà tựa vào ngực cậu khóc nức cô gái bướng bỉnh ở trong lòng mình khóc đến xót xa như vậy, trong lòng Vệ Bắc dâng lên một cảm giác Trong ngực cậu bây giờ không chỉ là một cô bé đang khóc nữa mà dường như cậu đang ôm trong lòng nỗi buồn của cả thể xót xa cứ thế lan tràn trong lòng cậu, trái tim mỗi lúc một đau nhức. Cậu chỉ biết ôm cô thật biết trời đã mưa nhẹ từ lúc nào, lặng lẽ bao phủ cả thành phố. Những hạt mưa nhỏ dưới ánh đèn đường đã trở nên nặng hạt. Trong khoảng không gian im lặng, từng hạt rơi xuống người hai cô cậu đang ôm siết lấy nhau dưới bầu trời tối Sơ cảm thấy hơi lạnh nhưng trong vòng tay ấm áp này, cô cảm nhận được hơi ấm đang truyền sang cho mình. Cô không còn thấy lạnh nữa, thậm chí còn có chút tham luyến không muốn rời là cảm giác gì vậy nhỉ? Cô không thể nói cho rõ nhưng cuối cùng nhờ sự ấm áp này mà những giọt nước mắt cũng đã ngừng rơi. Chỉ là trong lòng cô còn rất đau khổ, nên bờ vai vẫn không ngừng run Bắc cảm thấy hình như cô đã không còn khóc nữa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời cũng nhận ra rằng cậu đang ôm cô gái mà mình ngày đêm mong nhớ, thế là gương mặt của cậu hơi nóng đưa tay vuốt nhẹ tóc cô, khe khẽ hỏi “Cậu có thấy khá hơn chút nào không?”Nếu Tần Dao nghe thấy cậu con trai nói chuyện với giọng điệu như này, chắc chắn bà sẽ nghĩ rằng cậu bị ma nhập.“Ừ….” Diệp Sơ buồn rầu trả lời một tiếng, cô cảm giác được cậu đang vuốt tóc mình cho nên cô hơi ngượng ngùng. Cô đưa tay đặt lên ngực cậu muốn đẩy cậu rồi Vệ Bắc không sao chịu nổi khi nhìn thấy cô khóc. Nhưng bây giờ khi cô đã nín thì lại muốn đẩy cậu ra luôn, cậu thì không nỡ xa rời chút nào. Thế là cậu lại mặt dày nói “Nếu cậu vẫn còn buồn thì khóc thêm một lúc nữa cũng được, tôi không cười cậu là được rồi…..”Trên trán Diệp Sơ xuất hiện hai vạch đen xì.“Tớ khóc xong rồi, tớ muốn về nhà.” Cô nói xong liền đưa đẩy cậu Bắc nổi nóng, thấy cô cứ muốn tránh khỏi mình, trong lòng cậu lại tức giận, thốt lên “Này, cậu làm sao thế hả? Khóc thêm một lúc nữa thì cũng có chết đâu!”Mau nhìn đi, cái này gọi là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời’ Từ này lại chạm đến nỗi đau của Diệp Sơ, vừa nghe thấy, cô lại ngẩn người, sắc mặt lại trở nên khác Bắc chẳng qua là muốn ôm cô thêm chút nữa nên mới lỡ miệng nói ra. Cậu vừa thấy hình như Diệp Sơ muốn khóc thật, thì lại còn tỏ ra nóng nảy “Này, cậu đừng có khóc thật đấy nhé!”“Tóm lại là cậu có cho tôi khóc hay không hả?” Sắc mặt Diệp Sơ đen thấy cô có vẻ mặt như vậy, Vệ Bắc hơi giật mình. Cậu suy nghĩ một chút, rồi miễn cưỡng nói “Vậy… Hay là cậu đừng khóc, nhưng mà có thể để cho tớ ôm một lát nữa được không?”“Không được!” Diệp Sơ cố hết sức đẩy, cuối cùng cũng thoát khỏi cậu “Tớ muốn về nhà.” Cô nói xong, đưa tay lau nước mắt trên mặt rồi xoay người bước Bắc quýnh lên, vội vàng đuổi theo kéo tay cô lại “Tớ đưa cậu về nhà.”“Không cần.” Diệp Sơ đẩy tay cậu ra.“Tớ chỉ lo lắng cho cậu thôi!” Cậu vừa nói vừa nắm tay cô.….Thế là hai người cứ lôi lôi kéo kéo đi về Mỹ Lệ không tin vào mắt mình nữa, thế nào mà lúc đi chỉ có một mình con gái, khi về lại thành hai người thế này? Hơn nữa ở phía sau là người mà bà không mong muốn con mình có quan hệ với cậu ta- chính là cậu nhóc nhà họ Vệ nhìn kĩ lại thì bà lại thấy cậu ta đang lặng lẽ nhìn con gái mình rất trìu mến….. Lưu Mỹ Lệ rùng mình, sắc mặt bà trở nên khác thường.“Tiểu Bắc, cảm ơn cháu đã đưa Diệp Sơ về nhà nhé, trời đã tối như vậy còn làm phiền cháu, thật ngại quá, cháu mau về đi, đừng để mẹ cháu lo lắng.” Bà khéo léo đuổi những lời này do Diệp Sơ nói ra, Vệ Bắc chắc chắn còn có thể mặt dày mà ở lại thêm một lát. Nhưng lời này lại từ miệng mẹ vợ tương lai mà ra nên cậu nhóc hoàn toàn bó tay.“Vâng thưa cô, cháu về đây, vậy cô chăm sóc cho Diệp Siêu…. Diệp Sơ nhé, cậu ấy vừa mới bị dính nước mưa.” Có thể nói đây là thái độ lịch sự nhất từ trước đến nay của cậu. Sau khi nói xong, Vệ Bắc lưu luyến nhìn Diệp Sơ thêm một chút rồi cậu mới quay người rời Bắc vừa đi, Lưu Mỹ Lệ nhanh chóng đóng cửa lại, thấy viền mắt con gái đỏ đỏ, bà vội vàng hỏi “Diệp Sơ, con có sao không? Sao lại khóc, có phải tên Vệ Bắc kia bắt nạt con? Mau nói cho mẹ nghe đi!”Lúc này tâm tình Diệp Sơ đã ổn định rồi, cô lắc đầu một cái “Cậu ấy không bắt nạt con, là con nhớ A bảo, không quên được nó cho nên mới….” Cô chưa nói xong, vành mắt lại đỏ thêm chút con gái đúng là khóc vì cái chết của A Bảo, Lưu Mỹ Lệ mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ có điều bà vẫn chưa yên lòng, nói thêm “Diệp Tử, con đau buồn mẹ có thể hiểu được, nhưng mà con đừng chạy ra ngoài một mình nữa được không? Cha mẹ đều ở nhà, mà lại để người khác nhìn thấy con khóc ở bên ngoài thì không tốt chút nào, con hiểu không?” Bà đã cố gắng nói nhẹ nhàng Sơ không nhận ra là mẹ đang âm thầm bảo cô tránh xa Vệ Bắc. Cô suy nghĩ một lát rồi gật chết của A Bảo cũng là một kí ức khó quên với Diệp Sơ. Chú chó nhỏ này đã làm bạn với cô mười mấy năm trời, cho nên cô vẫn không thể nào quên được sự mất mát trạng buồn bã cho nên cô ăn cũng ko còn ngon miệng nữa. Sau vài tháng như thế, từ trước đến giờ cân nặng của cô chỉ thấy tăng mà chưa bao giờ thấy giảm, vậy mà xuất hiện kỳ tích…..Cô sụt cân rồi!

này buông cô ấy ra phim